Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2007

Rất lộn xộn


Khuyến cáo: Entry này rất ư là lung tung, rất “cà chua”, nhiều chủ đề và khó hiểu. Lời khuyên cho bạn là chỉ nên đọc vào lúc thật là rảnh rỗi, khi không còn gì để đọc.





1. Hồi chiều, trên đường đi học về, tớ gặp một con chó. Chuyện sẽ rất đỗi bình thường nếu con chó ấy không bỗng dưng mà sủa toáng cả lên. Vốn bản tính sợ chó, lại thêm yếu tố bất ngờ, nên thay vì đi thẳng, tớ lại té nhào vào bụi cây.

Ừ, thì cũng chỉ là bụi cây thôi mà, chỉ có chút xíu sự cố nho nhỏ: đó không hẳn là bụi cây, bụi gai thì đúng hơn. Áo quần không bị rách, mặt mũi không bị làm sao, cứ tưởng mọi chuyện thế là ổn.

Về đến nhà, thay đồ, phát hiện ra một đường đỏ lòm ở chân trái. Nhìn mà nổi da gà, tuy máu không chảy lênh láng nhưng vết thương vẫn đủ dài để gây nên cảm giác đau rát.

Không hiểu tháng này, chắc vì là tháng sinh nhật hay sao, tớ không bị cái này cào cũng bị cái kia cứa, mà toàn là những thứ rất nhỏ và mỏng manh: tờ giấy, cái gai, cạnh bàn…, (có hôm còn bị một sợi lông bám vào móng tay, gỡ ra cũng bị chảy máu). Đi xe điện thì hay bị trượt chân nữa chứ, phew…

Tốt nhất là nên cẩn thận hơn.


2. Hôm nay làm bài kiểm tra Politik. Đọc cái đề mà thấy khủng hoảng, dài khiếp. Có đủ tất cả các bài học: Nhân quyền, Tra tấn, Tử hình…

Tớ xin thề là hôm qua tớ đã học bài rất chăm. Nhưng ngày hôm nay vẫn viết lung tung beng cả lên. May một nỗi là cô không hỏi hết 30 quyền mà chỉ nêu 10 quyền thôi.

Nhìn chung thì đề không đến nỗi khó, tớ chỉ lo cái chuyện viết sai chính tả hoặc viết thêm vào mấy từ ngớ ngẩn thôi. Nhưng công nhận là nó dài thật, tớ viết liền tù tì một hồi để rồi cho ra ba trang giấy A4 đầy chữ.

Cảnh khôi hài lúc nộp bài cho cô: Trong phòng lúc ấy, ngoài tớ ra thì chỉ còn cô giáo và bạn Mariam (vẫn đang cặm cụi viết), tớ cố ý thu xếp sách vở thật chậm rãi (để xem xét tình hình đó mà). Cô giáo có một vài biểu hiện mà đến bây giờ tớ vẫn không thể phân tích nổi. Cầm đọc bài của mình, mắt trợn tròn (nhìn rất là ngây thơ), có lúc cười (khá là to), đôi chỗ gật đầu (cái này làm tớ thấy yên tâm hơn)…

Không biết kết quả sẽ ra sao nhưng tớ thấy thật là nhẹ nhõm. Vậy là trút được gánh nặng của hai tuần nay rồi.

Nhớ lại đêm hôm qua nằm ngủ còn mơ một giấc mơ quái đản nữa chứ: thấy mình vi phạm Nhân quyền, bị đem đi tra tấn, rồi sau cùng bị xử bắn (thật là có lớp lang). Nếu chỉ học 30 quyền (toàn tiếng Đức) thì cũng chả có gì, đằng này còn có Tra tấn và Tử hình nữa chứ, 2 đề tài mình “ngán” nhất.

Mắc cười cái câu hỏi “Những tội nào sẽ bị án tử hình?”, khi học bài tớ chỉ nhớ được mỗi cái tội ăn cắp xe đạp (ở Trung Quốc đấy), chắc là ảnh hưởng từ bài hát “Nine million bicycles”.


3. Hết thuốc thở, phải chạy ra ngoài hiệu thuốc mà mua. Đường không xa lắm, nhưng cũng đủ ngán vì cái lạnh. Bị hen suyễn nó khổ thế đấy.

Phát hiện ra con đường này nếu đi vào ban đêm thì thật là huyền ảo, toàn là bóng cây không thôi, chả thấy nhà cửa đâu. Tự nhiên nảy ra ý không đi thẳng về nhà nữa mà đi dạo lòng vòng quanh khu phố. Hình như tớ đã đi xa lắm thì phải, chắc cũng gần tới núi rồi (khu tớ ở gọi là Bergen – Enkheim, “Berg” trong tiếng Đức có nghĩa là núi).

Ban đêm lạnh thật, nhưng vẫn không bằng cái lạnh cắt da cắt thịt của buổi sáng sớm. Đi dạo ban đêm cũng có cái hay của nó, đầu óc trống rỗng, có thể suy nghĩ được nhiều hơn. Gió đêm dịu nhẹ chứ không thốc vào mặt như gió buổi sáng. Cảm giác duy nhất mà tớ có lúc đó là sảng khoái.

<Bây giờ mới biết tại sao Dreamy khuyên mình khi mất ngủ thì nên đi dạo>


4. Đọc blog của anh Bịnh mà thấy rợn cả người. Trên đời này quả thật có những người lạnh lùng và nhẫn tâm với cả bạn của mình như vậy sao?

Con người ấy, ngoài chuyện học, còn biết gì nữa không?

<Theo định nghĩa học từ thầy Hồng, đó là người "lãng mạn" >

Khó mà nói trước được mọi chuyện. Đâu thể tin ai 100%.


5. Bộ ảnh "Beyond the winter" trên blog của Shaka đẹp quá, định comment mấy câu nhưng rồi lại chả biết nên nói gì ngoài mấy chữ "Đẹp", "Tuyệt vời", "Good job",... Vốn từ vựng bị giới hạn.

Mình dở thật.


6. Cuối cùng là phần thưởng cho những ai đã đủ can đảm đọc cái entry chán ngắt này. Một bài hát của Wilber Pan (Phan Vĩ Bá - từng song ca với Huyên Tử bài “Bu De Bu Ai”, “Không thể không yêu” đó) mà tớ rất thích và muốn chia sẻ.

Bài hát này có cái tên nghe rất hay: Ai Shang Wei Lai De Ni (Yêu em của ngày sau)

Một nhóc tì mới khoảng sáu tuổi bé tí tẹo đòi yêu một anh chàng 1m82 Phan Vĩ Bá đẹp trai ngời ngời, rồi đi mượn sách ma thuật để mơ nhanh chóng trở thành thiếu nữ. Tìm mọi cách “chinh phục” anh nhưng thất bại. Để cuối cùng Phan Vĩ Bá hát câu này an ủi:

“Anh sẽ yêu em của thời tương lai”. Hẳn cả hai không nghĩ rằng, “em của thời tương lai” chắc gì đã còn yêu “anh” nhỉ?

Những lúc bị stress, tớ thường nghe bài này, nghe xong là đỡ stress ngay (như hôm qua lúc đang vật lộn với Nhân Quyền, Tra Tấn và Tử Hình). Nhìn thấy nụ cười tươi thật tươi của Phan Vĩ Bá thì còn đâu là mệt mỏi nữa chứ.

愛上未來的妳 by 潘瑋柏

我從前不相信 捉摸不定的愛情 那天的故事像城市傳奇
也許神的安排 讓我終於遇見你 你說要一點時間考慮
我很願意 把心快遞給妳 妳讓我把對愛的謎 變成決心
愛上未來的你 為了一顆柔軟的心 我被困在這愛情的迷霧裡
想念著消失的你愛上未來的你 我也沒有時光機器
只能活在第一次的見面裡 捍衛我們的約定
妳是那麼單純的一條美人魚 活在驚心動魄城市裡面悄悄呼吸
沒有了力氣 看著人海思考愛情謎題 找到你愛上你
我的腦袋裡面的大小回憶 沒有留下空白 妳佔據了所有區域
我不需要誰定下的規矩說可不可以 我知道自己很愛你


Ping ying (cho những ai muốn hát karaoke mà không biết tiếng Hoa ):

Wo Cong Qian Bu Xiang Xin
zhuo Mo Bu Ding De Ai Qing
na Tian De Gu Shi Xiang Cheng Shi Chuan Qi
ye Xu Shen De An Pai
rang Wo Zhong Yu Yu Jian Ni
ni Shuo Yao Yi Dian Shi Jian Kao Lu
wo Hen Yuan Yi
ba Xin Kuai Xun Gei Ni
ni Rang Wo Ba Dui Ai De Mi
bian Cheng Jue Xin
ai Shang Wei Lai De Ni
wei Le Yi Ke Rou Ruan De Xin
wo Bei Kun Zai Zhe Ai Qing De Mi Wu Li
xiang Nian Zhao Xiao Shi De Ni
ai Shang Wei Lai De Ni
wo Ye Mei You Shi Guang Ji Qi
zhi Neng Huo Zai Di Yi Ci De Jian Mian Li
han Wei Le Wo Men De Yue Ding
ni Shi Na Yao Dan Chun De Yi Tiao Mei Ren Yu
huo Zai Jing Xin Dong Po Cheng Shi Li Qiao Qiao Hu Xi
mei You Le Li Qi
kan Zhao Ren Hai Si Kao Ai Qing Mi Ti
zhao Dao Ni Ai Shang Ni
wo De Nao Dai Li Mian De Da Xiao Hui Yi
mei You Liu Xia Kong Bai
ni Zhan Ju Le Suo You Qu Yu
wo Bu Xu Yao Shei Ding Xia De Gui Ju Shuo Ke Bu Ke Yi
wo Zhi Dao Zi Ji Hen Ai Ni

Lời dịch (hổng phải tớ dịch đâu, chị Trang Hạ dịch đó)

Trước đây anh không tin chuyện tình xếp đặt

Trời cho mình gặp nhau, em nói rằng em cần thời gian suy nghĩ

Anh vui lòng trao trái tim anh

Anh hoài nghi tình yêu giờ thành anh thật lòng mong tình em.

ĐK: Anh yêu em của thì tương lai

Lời dịu dàng giữ tim anh trong bạt ngàn mây mù tình yêu.

Yêu em của thì tương lai, mà giờ anh không có cỗ máy thời gian

Anh đành ngồi chờ lại, chờ em lớn và anh giữ lấy lời ước hẹn của riêng mình…

5 nhận xét:

  1. Em thấy nó cũng đâu có lộn xộn lắm đâu. Nhiều entry của em nó còn thế nữa cơ.
    Em cũng thích đi dạo lúc sáng sớm chị ạ. Nhưng khổ cái là nhác dậy sớm lắm (mâu thuẫn ghê nhỉ!)

    Trả lờiXóa
  2. hô hô tức cười quá , gặp chó té vô bụi cây.

    Trả lờiXóa
  3. De thuong qua Tran oi, Loan nho Tran qua ah!!! Entry de thuong day chu!!1

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn em thật nhiều.Dù anh ko wen em nhưng em vẫn có thể coi anh như người anh của văn 05-08.Em hiểu ý anh chứ???

    Trả lờiXóa
  5. to doc het entry rui nhe.
    sao lai bat can the. phai bit iu ban than chu.
    bai politik co kinh di nhu bai GDCD ko?
    thương thương!

    Trả lờiXóa