Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2007

Cho tớ ích kỷ một chút


Ngày hôm qua là một trong những ngày đánh dấu "sự can đảm hiếm hoi" của tớ.

Có ai "điếc không sợ súng" như tớ không nhỉ?

Chắc là không.

Sáng mai là Klassenarbeit môn tiếng Đức (độ quan trọng tương đương với thi Học kỳ I ở nước mình), thế mà đêm hôm nay vẫn còn nhong nhong đi dự tiệc Noel ở trường.

Bản thân tớ vốn không thích các buổi tiệc, nhưng vì các bạn trong lớp ai cũng hứa là sẽ đi. Thế cho nên dù là con người uể oải, dù là ngày mai đã phải lên thớt, mặc cho cái lạnh không-biết-là-âm-mấy-độ đi nữa, tớ vẫn hăm hở mặc áo, đeo găng, đội mũ… để đi dự tiệc (do cái tư duy "ham hố" đó mà).

Nhưng trời không chiều lòng người.

Đó là buổi party chán nhất mà tớ từng biết.

Đếm đi đếm lại mãi thì số người tham gia cũng chỉ tầm trên mười người, còn lớp tớ á, chỉ có bốn thành viên (tính luôn cả tớ) đi dự mà thôi.

Không phát một bài Giáng Sinh nào cả, thiệt, đây là tiệc Noel mà. Nghĩ vụ này mà thấy tức thầy Rohr.

Được cái là Coca miễn phí, nhưng mình cũng chẳng có hứng uống.

May làm sao, Marcus (thầy dạy kịch) còn ở đấy. Thế là, ổng bày đủ trò cho tụi tớ chơi (chính xác là chỉ có hai chị em: tớ và nhóc Việt). Mà ông này uống bia cũng kinh, uống 4 chai rồi lại được khuyến mãi thêm 1 chai nữa.

Thỉnh thoảng, Marcus lại ra ngoài hút thuốc, thế là mình lôi bài ra học.

(Căn bản là em đây không đủ can đảm để đi dự Party mà không mang theo cái-gì-của-môn-Deutsch)

Đến lúc thầy Marcus về thì cả bọn quyết định kéo nhau về nhà hết. Chịu thôi, không thể chờ thêm được nữa, cũng gần 9 giờ tối rồi.

Vì cái lạnh mà tai bị ù, đầu óc cứ ong ong cả lên. Về đến nhà, tắm rửa rồi tớ lại lăn ra ngủ khì, không biết trời trăng gì nữa.

(Thực sự thì lúc đó chẳng còn hy vọng gì vào kết quả tốt đẹp của bài kiểm tra ngày mai.)

Sáng hôm sau, lên trường với một tâm trạng hơi bị bấn loạn. Ôi, ông Kurt Tucholsky này mới tác động mạnh lên tớ tới chừng nào.

Đã vậy còn quên mất cái giới hạn của tờ giấy thi nữa chứ, chả biết có bị trừ điểm vì cái này không nữa.

(Hy vọng là không vì đây là lần đầu làm bài trên giấy này mà)

Không biết kết quả sẽ ra làm sao, nhưng tớ cảm thấy kỳ này tớ làm bài khá là suôn sẻ. Chỉ lo nhất là cái vụ "có thể" bị trừ điểm vì viết ra ngoài lề. Mà lúc ấy mình còn đang mải tìm bài thơ, có nghe cô nói cái gì đâu.

(Coi như là rút kinh nghiệm cho lần sau vậy)

Dạo này nghe tin tức về Trường Sa và Hoàng Sa mà tức quá cơ, tức sôi ruột. Tại sao Trung Quốc lại ngang ngược vô lối quá thể. Hồi đó là Trường Sa, giờ là Hoàng Sa, rồi sau này có thể sẽ là cả eo biển miền Trung – Sài Gòn – Hà Nội.

Không chỉ bị cướp đất, tớ cảm thấy danh dự của Việt Nam đang bị chà đạp.

Vận mệnh dân tộc mình cứ như Thúy Kiều ấy, rơi hết vào tay kẻ này đến tay kẻ nọ. Biết bao giờ đất nước mới có hòa-bình-thực-sự đây.

Tức nhất vẫn là sự dửng dưng, làm ngơ của chính phủ. Tất cả các trang báo của Thành Đoàn mà tớ biết, chẳng có trang nào nêu tin về 2 quần đảo của-Việt-Nam đã bị Trung Quốc ngang nhiên chiếm cả.

Tớ không phải là một người yêu nước đến độ sẵn sàng chết vì đất nước. Nhưng thiết nghĩ, trong những tình cảnh như vầy, dân tộc ta càng nên đoàn kết hơn nữa. Nhà nước và nhân dân nên đi cùng với nhau, có kế hoạch và hành động cụ thể để lấy lại những-gì-thuộc-về-đất-nước mình chứ.

Ấy là tớ nói theo lý tưởng thôi, chứ tớ biết, hiện thực khó mà được như vậy lắm.

Tớ muốn làm một cái clip khẳng định chủ quyền 2 quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa thuộc về Việt Nam. Nhưng hiện giờ có rất ít tư liệu và cũng chẳng biết nên bắt đầu ra sao, nếu bạn có khả năng thì làm cùng tớ nhé.

Có ý kiến nào hay hơn không mọi người?

Tự đọc lại thấy entry này phục vụ cho nhu cầu xả của người viết nhiều hơn là nhu cầu muốn biết của người đọc. Vì vậy nên tớ đặt tựa là "Cho tớ ích kỷ một chút". Thỉnh thoảng, con người ta cũng cần phải quan tâm nhiều đến mình, tớ nghĩ vậy.

2 nhận xét:

  1. không được , em không được ích kỉ như thế, he he.
    Chời em nói nước mình như TK , vậy anh là cái gì? Hic hic.

    Trả lờiXóa
  2. Dạo này chị chăm viết entry quá. Em càng ngày càng nhác. Nói đúng ra thì cũng có chuyện để viết nhưng sao ko thích. Chán thật!

    Trả lờiXóa