Thứ Tư, 5 tháng 12, 2007

Một chuyện tiếu lâm ở Weihnachtsmarkt


Lâu ngày cũng nên phá luật một chút, nếu không sẽ chết vì chán mất.

<Giờ thì tớ hiểu cái ý “die of boredom” là gì rồi.>

Tình hình nó là thế này:

Trong cái list bài tập về nhà của môn tiếng Đức có một bài tập, theo tớ thì không khó lắm nhưng đòi hỏi phải làm siêng một chút, đại khái là “Đi Weihnachtsmarkt em thấy cái gì?”

Thế là tớ quyết định dành ra 2 tiếng đồng hồ chiều nay để đi Weihnachtsmarkt. Ừ thì cũng đông người đấy nhưng không đến nỗi phải “Entschuldigung”liên tục như bạn Farhan đã nói.

Chuyện vui bắt đầu từ lúc tớ để ý mấy hàng bán Glühwein (một loại rượu cho mùa Giáng Sinh, tạm hiểu là “rượu hâm nóng”).

Tớ đến một hàng rượu nho nhỏ và ít người (đông người dễ gặp rắc rối lắm). Vừa mới mở miệng mua một cốc Glühwein, ông bán rượu mở tròn mắt:

- What have you just said? Glühwein? (công nhận người Đức giỏi tiếng Anh thật)

<Chắc ổng nghĩ mình là du khách nên nói tiếng Anh>

- Yes!

- Glühwein?

(Ổng nhìn tớ cứ như thể tớ là một con bé hư hỏng lắm đấy.)

(Ông đó quay sang một anh trông rất trẻ, nói cái gì đó mà tớ không nghe rõ.)

Và anh trẻ tuổi, đẹp trai ấy, lại quay sang tớ mà hỏi:

- How old are you?

- I´m 17. (sao mà lúc đó ngu thế không biết)

- In Germany we cannot sell wein for children under 18. I´m very sorry. (có tức không cơ chứ)

----------------------------

Nhưng vì lòng ham muốn (có xen một chút ham hố) muốn uống thử Glühwein (vì nó nổi tiếng quá mà) nên tớ đã chuyển sang nói dối.

Thực tình thấy cũng hơi ngượng.

----------------------------

- I know. But I have a project about Glühwein. I want to try its taste.

Only a little, please.

(Đúng là lâu ngày chẳng dùng tiếng Anh nên quên hết trơn).

(Anh đẹp trai chăm chú nhìn tớ một hồi, rồi nói với một giọng rất nhẹ nhàng)

- Do you really want to try it?

- Yes… (lúc đó nhìn mặt mình chắc tội nghiệp lắm)

Ông khách mới tới, đứng kế tớ cũng giúp tớ xin anh ta.

Thế là cuối cùng anh ấy cũng chịu rót cho tớ nửa cốc rượu 200ml --> vậy là khoảng 100ml.

(Dễ thương thiệt!)

Trong lúc tớ uống 100ml Glühwein ấy, anh đó lại lân la hỏi chuyện:

- Where are you from? I guess you´re Japanese. (dựa vào đâu mà guess thế)

(Tớ làm thinh, phần vì mải uống, phần vì không muốn dây dưa. Chắc tại thấy mình thấp nên nghĩ mình là người Nhật đây mà)

Và do tớ làm thinh, nên anh ta quy ra điều anh ta phỏng đoán là đúng. Rồi lại xổ một tràng:

- Konnichi wa! Watashi wa Harry desu. Onamae wa? (nói chuẩn thật)

<Chào em! Anh là Harry. Em tên gì?>

- Watashi wa Nana desu. (Với vốn từ tiếng Nhật ít ỏi, tớ đã đáp lại như thế.)

<Em là Nana> (Cái tên này cũng Nhật quá nhỉ)

- Gakusei desu ka? (Hỏi vô duyên)

<Em là học sinh phải không?>

- Hai.

<Vâng.>

- Anata wa Nihon-jin desu ka? (Đẹp trai nhưng nhiều chuyện quá)

<Em là người Nhật phải không?>

- Iie, Betonamu-jin desu.

<Không, em là người Việt Nam.>

- Really? Your Japanese is very good. (cái này có được gọi là “white lie” không ta)

……………………….

Lúc đó, tớ cũng uống xong rồi, nên dĩ nhiên là chào tạm biệt thôi (cuốn gói khỏi nơi đó càng sớm càng tốt). Tớ cũng chán cái kiểu nói chuyện đẩy đưa ấy.

- Doomo arigatoo gozaimashita. (anh này thích nói tiếng Nhật đến thế thì mình chơi tiếng Nhật luôn)

<Cảm ơn anh rất nhiều>

- Doo itashimashite. Hajimemashite. (Nói làm mình ngượng ghê)

<Không có chi. Rất vui được gặp em.>

- Sayonara!

<Tạm biệt!>

(Tớ nói xong rồi chuồn thẳng, kệ anh ta gọi với theo)

- Sayonara! Ganbatte kudasai.

<Tạm biệt em! Chúc may mắn.>

----------------------------

Không biết là do rượu, do trời lạnh, hay vì cơn buồn ngủ, đầu óc tớ cứ ong ong cả lên, về đến nhà đánh một giấc, rồi mới lò mò đến cái máy để đánh entry này.

Những điều gặt hái được trong chiều nay:

- Cuối cùng cũng biết mùi vị của Glühwein nó ra làm sao, ngọt ngọt cứ như nước trái cây ấy. Càng uống càng thấy ấm, sau đó thì cảm giác được vị hơi cay trong cổ.

(Thật cũng chả biết miêu tả nó ra sao nữa)

- Được uống rượu không mất tiền. Mọi người thấy ganh tỵ chưa. Chắc vì tớ là “cô gái bé nhỏ tội nghiệp” (ông khách kia nói, không phải tớ) nên được miễn tiền rượu đó.

- Trình độ đóng kịch tăng lên tới mấy bậc. Công nhận cái anh đó nhìn mặt thông minh sáng sủa mà cũng dễ tin người thật.

- Một trong những cuộc đàm thoại nhảm nhí nhất mà tớ từng trải qua. Nếu kể phi vụ này cho Takuya thì chắc lại bị cười thối mũi đây.

- Weihnachtsmarkt không có gì khác hơn ngoài mấy gian hàng ăn uống và bán đồ trang trí Giáng Sinh, cái nào cũng mắc quá trời.

(Giống như nhóc Việt kể)

----------------------------

P/S: Trả lời cho câu hỏi của dzợ MTrang: Politik nếu so sánh với GDCD thì cũng một chín một mười. Hồi đó học GDCD có cảm giác giống như học vẹt, toàn phịa đại ra mà nói thôi. Giờ học Politik thì tuy hiểu nhưng khi viết bằng tiếng Đức thì cũng thêm mắm thêm muối, ngoài ra còn có nguy cơ viết sai chính tả --> nhục rất cao.

7 nhận xét:

  1. không mất 5€ mà đc uống rượu là ngon rồi! thế chị có cầm đc cốc về không! :))

    Trả lờiXóa
  2. Hơ hơ, đọc cái entry này của chị buồn cười quá cơ =))
    Mà chị biết cả tiếng Nhật nữa cơ à? Em đang định đi học tiếng Nhật đây, nhưng thấy nó khó quá, đọc mấy dòng phiên âm của chị ở phía trên mà chỉ thông suốt đc mỗi từ sayonara. Chấm hết. Hic! Chị làm cách nào mà học đc thế?
    Với lại cái anh đẹp 'chai' đứng bán hàng đó cũng khá là nhìu chuyện cơ, chị nhỉ? =))

    Trả lờiXóa
  3. haha hay quá, ko ngờ Nana lại có vonb61 tiếng nước ngoài hay thế! Câu chuyện cũng thú vị ghê, bởi ví mình có thể nói chuyện với người ta bằng một cách diễn dặt khá thế, haha

    Trả lờiXóa
  4. Siêu quá, biết cả 4 thứ tiếng O_o
    Cơ mà cái chú người Đức đẹp trai đó có tinh thần thật.

    Trả lờiXóa
  5. Ha ha, Nana thì có vẻ là tên tiếng Nhật đấy, nhưng mà chẳng có giống tên tiếng Việt tẹo nào cả. Đó mới là một lời nói dối trắng trợn đó Nana à! =))

    Trả lờiXóa
  6. Tui ko ngo la ba Tran be nho cua tui gioi the, biet noi tieng Nhat ne, Duc ne, Anh ne!!! Hehe, tui de nghi ban Tran sau nay nen mac ao dai khi ra duong, luc do khoi so bi nham la nguoi Nhat vi thap be nua!!!

    Trả lờiXóa
  7. dzi la noi duoc 3 thu tieng co day, wa pro!
    dep trai ma` kho` wa' he he

    Trả lờiXóa