Thứ Hai, 4 tháng 2, 2008

Một năm ở Đức


Vậy là tớ đã ở Đức một năm chẵn rồi.

Nhanh ghê vậy đó, nhìn lại ngày 04.02.2007 mà cứ ngỡ như là chỉ mới hôm qua.

Trong một năm ở xứ người, hẳn tớ đã thay đổi rất nhiều. Có thể theo chiều hướng tốt hoặc xấu đi nhưng chẳng khi nào quên yêu con người mình hiện tại [cái này là theo chủ nghĩa lạc quan của mẹ đây mà].



Tổng kết lại một năm qua:


Ngôn ngữ: nếu so sánh với ngày đầu đặt chân lên nước Đức (không có chút khái niệm gì về tiếng Đức) thì level của tớ đã tăng một cách đáng kể, nhưng vẫn chưa đủ để có thể vào trường phổ thông mà không phải bơi.

Quyết định ở lại trường thêm 1 năm nữa, đủ lông đủ cánh đã hẵng bay.


Hòa nhập xã hội: Mọi thứ đều đã ổn thỏa, chẳng như cái entry mà mình đã viết cách đây 9 tháng.

Tớ bắt đầu yêu Frankfurt, một thành phố bình an. Hằng ngày, tớ được gặp gỡ những thiên thần, nhận được những nụ cười, những sự giúp đỡ, được trò chuyện vô tư với một người mới gặp…; như vậy chẳng phải đã rất tốt sao.


Bạn bè: tớ có thêm nhiều bạn bè (trên mạng và ở ngoài cuộc sống thật).

Tớ yêu cái lớp học trên lầu 3 với 15 con người đến từ nhiều vùng đất khác nhau. Yêu các thầy cô giáo lúc nào cũng tận tình và đầy trách nhiệm với học sinh.

Những người bạn trên mạng (cụ thể là những người bạn trên Yahoo 360* này), dù tớ không quen biết họ, chưa từng nói chuyện mặt đối mặt với nhau bao giờ, nhưng với tớ, đó là những người thực sự dễ thương và rất chân thật.


Thời tiết: cảm nhận được cái lạnh gay gắt của mùa đông đầu tiên trong đời. Cũng may Frakfurt là nơi có thời tiết điều hòa nhất nước Đức.

Chỉ mới nhìn thấy tuyết đúng 3 lần. Lần thứ nhất là lúc đang học vi tính, Angelika kêu lên: “Schnee, Schnee... ”, thế là cả đám chạy lại cửa sổ nhìn tuyết rơi. Tuyết đầu mùa đẹp và trắng tinh khôi. Nhìn tuyết rơi không thấy một chút gì là lạnh lẽo.

Lần thứ hai là hôm đi tập kịch. Vừa bước xuống xe điện thì bắt gặp những hạt tuyết be bé rơi trên tay, trên vai áo… Dễ chịu.

Lần thứ ba là vào sáng ngày 23.12.2007, cả khu Bergen-Enkheim được bao phủ trong màn tuyết trắng xóa. Bầu trời sáng và trong hơn cả bầu trời mùa hạ. Thế mà chiều hôm đó mưa rơi, tuyết tan hết. Ức thật.

Yêu mùa đông vì đó là mùa của tuyết.


Thức ăn: vẫn chưa ăn được Käse, cái mùi của nó kinh dị quá, còn nồng hơn cả mùi sầu riêng trên đường Nguyễn Tri Phương.



Mục tiêu và kế hoạch trong tương lai gần:


- Tuần sau (à mà phải gọi là tuần này mới đúng): cố gắng hoàn thành tốt bài thuyết trình “Die Verwandlung” (Hóa thân) của Kafka. Chưa khi nào đọc văn mà thấy sợ như vậy (giờ tớ đã hiểu được cảm giác của nữ nhân vật chính trong phim “Turn left turn right” rồi); Klassenarbeit của môn Politik (chả biết học cái gì đây trời).

- 3 tuần tới: làm Praktikum. Đến giờ vẫn không biết liệu họ sẽ cho mình làm gì, phải gọi điện hỏi ông Simon thôi.

- Tiếp tục “Deutsch, Deutsch, ta thẳng tiến”, quyết tâm đạt điểm 1 môn Deutsch. Sau đó sẽ lập kế hoạch cho tương lai xa.



P/S 1: Takuya nói tớ viết blog mà không tôn trọng bạn bè gì hết, lười reply comments kinh khủng. Hiểu lầm quá, tớ có không tôn trọng ai đâu, đó chẳng qua là vì cái bản tính lười ăn sâu trong máu thôi. Cho nên từ giờ tớ sẽ đặt thêm luật cho blog của tớ và cố gắng tuân thủ điều luật này: “Reply comments ở phần cuối entry mới” (để mọi người tiện theo dõi), vậy nha!


P/S 2: Cho cái blast trước. Thực ra lúc đó đầu tớ đau quá chừng nên viết lung tung vậy thôi. Bà con đừng hiểu nhầm. Cơn điên của tớ chưa phát đâu mà lo. Hì hì.

8 nhận xét:

  1. té ra mượn cái búa là do đau răng thôi áh???khìn lém gòi^^
    Chung chưa bao giờ dc ngắm tuyết thật hết đó.Hẻm bik trong đời này có dc đến m6o5t lần hem nữa.Hơi ganh tị đóa àh nha^^
    Nhớ cái ngày này năm ngoái,àh không trước đó mấy ngày chứ, còn mắt ướt nhạt nhòa ngày chia tay nhau cầu chúc bạn tôi lên đường bình an và luôn sống tốt, thế àm giờ đã một năm gòi, thời gian trôi qua mau thật.Có lẽ nỗi buồn xa cách cũng nguôi ngoai phần nào gòi nhưng vẫn còn đó niềm thương nhớ...
    CỐ gắng sống tốt nưh thế nhá.Hãy luôn nhớ gia đình Văn 0508 như chúng tôi nhớ bạn, có thể ít hơn nhưng đừng bao giờ lãng quên chúng tôi nha.Nhớ bạn ...
    Àh trời lạnh ráng giữ sức khỏe nha.Hình nưh tui hẻm có nick mới của Trân hichic

    Trả lờiXóa
  2. nhanh nhỉ! chị đã ở đc 1 năm rồi!
    em tính ra thì cũng còn 4 tháng nữa là 1 năm thôi!
    Die Zeit dreht zu schnell!!!

    Trả lờiXóa
  3. tem tem tem, anh cho cai entry 100 nam o Duc xem luc do ra sao kaka... an tet vzui vze nha pe'

    Trả lờiXóa
  4. Bé NẤm Lùn, tui nè, bạn Đoàn Châu nè, 1 năm ở Đức, chắc là sẽ lớn lên dữ à nha! Cố lên nha, để mai mốt qua Đức còn có thổ địa dắt đi chơi, hehe!Chúc bà năm mới vui vẻ, dù là đang ở 1 miền đất xa xôi!

    Trả lờiXóa
  5. hehe cai entry nay k thay co "trai dep" de nghi bo sung

    Trả lờiXóa
  6. em thích tuyết lắm mờ chưa nhìn thấy bao giờ. Đang fấn đấu, ko biết đến năm bao nhiu mới đc thỏa ước nguyện, hic

    Trả lờiXóa
  7. Bé Nấm lùn, chúc em ngày càng mạnh khỏe, vui vẻ và có nhiều bạn hơn nhé.

    Trả lờiXóa
  8. Xa nha, co cai hay cai do. Nhung di xa cung gop phan ren luyen con ng em nhi? Nhat la khoang ren luyen ngoai ngu =.=".
    Chuc nam moi hanh phuc!!!

    Trả lờiXóa