Thứ Ba, 6 tháng 11, 2007

Sinh nhật với nhiều bất ngờ



Hình minh họa là từ tấm thiệp của anh Minh - kẹo Konpeito mà tớ thích. Nhạc nền là bài chủ đề phim Nhật "Be with you".

Cái title nói lên tất cả.

Nhưng nói thế cũng không có nghĩa là sinh nhật mọi năm chán ngắt và vô vị đâu.

<Tôi lại xin phép được kể lể.>

Những năm tôi không ở với ba mẹ, cứ đến sinh nhật, tôi đều trông đợi thiệp và quà, một từ cha và một từ mẹ. Thành ra sinh nhật năm nào tôi cũng được sở hữu ít nhất hai tấm thiệp, hai món quà. Cảm giác khi ấy có lẽ cũng hồi hộp không kém như ngày hôm nay. Có khi là bộ pijama, có khi là con búp bê, có khi là chiếc áo ấm… Nhưng tôi trân trọng những tấm thiệp hơn cả.

Tôi còn nhớ năm tôi lên 9 (hay 10) tuổi, lúc ấy, cả ba và mẹ tôi đều đang ở Đà Nẵng. Năm đó, miền Trung bị ngập lụt (năm nào mà chả ngập nhưng năm ấy tình hình căng nhất). Trong tấm thiệp mẹ ghi còn có cả dòng tái bút: Nana biết hiện giờ mẹ thấy gì ngoài cửa sổ không? Chỉ toàn là nước thôi. Phải chi con cũng ở đây với mẹ. Tôi bỗng thấy thương ba mẹ hơn lúc nào hết.

Hoàn toàn trái ngược với mẹ tôi, những lời chúc của ba tôi thường rất đơn giản. Nhiều khi ba bị tôi trêu vì viết sai chính tả. Có năm ba chỉ ghi vỏn vẹn thế này: Chúc con gái ba ăn nhiều, chóng lớn, đàng hay và vâng lời ba mẹ. Và ba tôi đã bị tôi kêu ca cả năm vì “cái tội” viết chữ “đàn” thành “đàng” ấy.

Sinh nhật năm kia và cả năm ngoái nữa, dù ở với ba mẹ, tôi vẫn phải tự tổ chức một mình. Điều này đúng thôi, người lớn ai mà chả bận. Tôi cũng không còn được nhận những tấm thiệp từ ba mẹ như năm nào mà chỉ có tiền <nhưng có tiền thì cũng để làm gì chứ khi mà không biết xài vào việc gì>. May làm sao bên tôi luôn có những người bạn thật tốt. Họ viết thiệp cho tôi, động viên, chúc tôi rất nhiều.

Tôi đón sinh nhật năm 17 tuổi này tại một đất nước hoàn toàn xa (về địa lý và về văn hóa) với quê hương tôi. Tôi không biết ông trời (ở thành phố này) có biết hôm nay là sinh nhật của tôi không mà đã tặng cho tôi một bản nhạc thời tiết đặc sắc: sáng sớm - sương mù, lạnh đến tê người à trưa - mưa lâm râm, gió mạnhà chiều - nắng chói chang, mưa rả rích, se se lạnh, sau cơn mưa có cầu vồng à chiều tối - nắng nóng (lưu ý là nóng đấy nhé) à tối - không còn gì để nói.

Thời tiết lạ đã là một điều khá hay ho. Nhưng sẽ không đặc biệt nếu hôm nay lớp chúng tôi không học “Theater” (có thể coi như là học kịch).

Tôi bị đuổi ra ngoài (chắc cũng khoảng 30 phút)… để chờ đợi điều bất ngờ.

Đúng là bất ngờ thật. Tôi được Angelika và Richard “hộ tống” vào lớp, được ngồi lên “ngai vàng”, các bạn khác xếp thành hai hàng ở hai bên (Nói nhỏ nha: Lúc ấy tôi có cảm giác mình được làm nữ hoàng thực sự). Từng người, từng người một thay phiên nhau “dâng quà” cho tôi. Dĩ nhiên chúng là những món quà ảo. Nhiệm vụ của tôi là đoán được những món quà đó là gì để có thể đáp lại một cách thích hợp. Ví dụ khi bạn Jessica quàng tay qua cổ tôi thì tôi biết bạn ấy đang đeo cho tôi “một sợi dây chuyền”, và tôi “cầm” sợi dây chuyền lên mà trầm trồ kinh ngạc.

Tôi rất thích trò chơi này. Tôi cảm động trước những lời chúc rất chân tình của các bạn:

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Về đến nhà, mở máy, check mail, tôi lại nhận thêm được những sự hồi hộp và bất ngờ khác.

Đầu tiên là những comments của gia đình Văn 05-08 thương yêu của tôi. Không biết các dzợ dành cho chồng món quà gì nhỉ?

Rồi đến comment chúc mừng sinh nhật của thầy Hải. Hồi đó thầy chỉ dạy Tin học cho lớp tôi trong mấy tiết mà thôi. Nhưng đó là người thầy mà tôi rất quý trọng, hay như chị Chi nói, thầy là ông bố mà mọi đứa con gái đều mong muốn được làm con của “ba Hải”.

Không thể không nói đến comments của bạn bè tôi trên Yahoo 360*. Thật là, sao mà ghét thế, làm tôi muốn khóc đây này.

Và tấm thiệp flash của anh Minh với những “nút ẩn”. Niềm tin và tính kiên nhẫn đã giúp tôi tìm ra được những bí mật của tấm thiệp. Không biết nói sao với anh nữa, có lẽ chỉ đơn giản là một từ “Cảm ơn”.

Tôi muốn dùng từ “Cảm ơn” đến với tất cả mọi người, “cảm ơn” cho ngày hôm nay. Xem chừng tuổi mười bảy sẽ đến với tôi bằng những niềm vui và điều thú vị.

6 nhận xét:

  1. *hug* . SN 17 an lành và hạnh phúc nhá , bé iu !
    GIve you my never Neverland ...

    Trả lờiXóa
  2. oi, cuoi cu`ng thi` cac than`h vien cua ba`n mi`nh deu đủ "đô" để bẻ gãy sừng trâu rùi.
    CHAO MUNG DEN VOI TUOI MUOI BAY TUOI DEP!
    toi onl nhan wa` cua to nha!

    Trả lờiXóa
  3. Tui thix bài hát này wé, mai mốt bà send tui với hen.
    Năm nay tui 17 rồi mà ko thấy cao lên chút nào, bà Nam Trân thì cao lớn phải biết, lại còn xinh ra nữa phải ko?

    Trả lờiXóa
  4. tớ hug cậu 11 cái đấy nhé :">
    Chúc sinh nhật vui vẻ :) Hì :)

    Trả lờiXóa
  5. này...cô bạn Nana...có nhận được quà từ trái tim của Linh hông...hum bữa mới nhờ thiên thần sao Hỏa trong mơ gửi qua Đức mà...hic...chắc bị trúng thiên thạch ùi...hổm rày hem có lên mạng...chúc mừng SN muộn nhé bạn iu

    Trả lờiXóa