Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2008

Praktikum - Những chuyện giờ mới kể




Campus Heusenstamm – 13 chàng trai và 1 cô gái


Tuần thứ hai của Praktikum, tớ làm việc ở Campus Heusenstamm, một địa điểm cách Frankfurt 15 km về hướng Bắc. Phải mất ít nhất 45 phút từ nhà lên Heusenstamm, điều này cũng đồng nghĩa với việc tớ phải dậy sớm hơn một tí, 5 giờ sáng là phải dậy rồi.

Photobucket

Cái độc đáo thứ nhất ở Heusenstamm là nơi đây nằm giữa một khu rừng. Trong hình thì ít cây vậy thôi chứ thực sự nó là rừng đấy. Bốn bề yên tĩnh, không phải là thứ yên lặng như tờ trong phòng thu âm, mà là yên tĩnh với tiếng lá cây xao động và tiếng chim ca. Quả là một nơi làm việc lí tưởng.

Photobucket

Ấn tượng thứ hai là về kiến trúc ở đây. Heusenstamm mới được sửa chữa nên rất đẹp. Đường đi không hẹp và nhỏ như "nhà tù" ở Ostbahnhof mà rộng rãi và thoáng đãng. Thoạt nhìn không ai nghĩ đây là nhà máy đâu, nó giống như một khách sạn chuẩn 4 sao (trở lên) hơn. Có hồ bơi, sân tennis, phòng tập Yoga… nghe đâu hồi xưa còn có rạp chiếu phim nữa nhưng bị dẹp rồi (chắc sợ nhân viên lo xem phim không lo làm việc). Căn-tin ở đây chia làm 3 khu vực, một khu café, một khu để tụ họp ăn trưa, một khu dành cho những người thích không gian yên tĩnh. Tớ thích khu không gian yên tĩnh nhất và gọi khu này là "căn phòng Nhật Bản" vì nó được thiết kế theo kiểu Nhật, có cửa kéo bằng gỗ và những tấm kính (thay cho giấy trắng), từ cửa sổ nhìn ra là cây hoa anh đào {tớ đoán thế vì nó có búp hồng}, ngoài ra còn có một bức tường nước và 2 chậu cây bon sai nữa.

Photobucket

Tiếc một điều là chưa chụp được tấm hình nào của căn phòng này (vì sợ làm ảnh hưởng những người khác), đây là hình quảng cáo trên Internet nên nhỏ xíu [mà cái hình này chưa lột tả được hết vẻ đẹp của căn phòng].

Phòng nơi tớ làm thực tập rất to, dài và rộng. Điểm nổi bật ở đây là nhìn đâu cũng có đồ điện, và sờ đâu cũng bị điện giật (chút chút thôi). Các anh vẫn thường xuyên nhắc tớ "Vorsicht!" (Cẩn thận!) mỗi khi tớ sắp sửa chạm vào cái gì đó.

Photobucket
Photobucket

Có cả một cái bếp nho nhỏ nữa này.

Photobucket

Dây điện gồm 2000 mạch nhỏ, nhìn cứ như cái cây ấy.

Photobucket

Có toilet nam mà không có toilet nữ.

Photobucket

Nghe đồn mỗi người có 1 cái cây.

Photobucket

Cầu thang, dẫn lên khu vực làm việc

Photobucket

Rộng chưa nè?

Photobucket

À, nãy giờ vẫn chưa nhắc đến chuyện 13 chàng trai và 1 cô gái nhỉ. Anh Minh có chọc quê tớ là cô nào là cô gái (hì hì). Đội tuyển Telekom Training ở Heusenstamm toàn là SE (System Elektronik). Với cái nghề điện này thì hiếm khi có cô gái nào đủ sức khỏe và nghị lực để theo đuổi lắm. Bản thân tớ thì cũng đã nếm được một chút cái sự khó của nó rồi.

13 chàng trai ở đây là 13 anh trong nhóm của tớ (kiếm nguyên khu cũng không ra 1 chị gái nào hết, thành ra mình là đứa con gái duy nhất. Hix). "Mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười", nhưng đều có chung một điểm là nói chuyện hết sức thô bỉ . Con trai mà, tán dóc toàn về những chủ đề Frauen, Sex, Kondom... thôi . Một tuần ở đây tớ đã thu thập được một mớ từ mới và cũng tăng level thô bỉ lên một chút . Mọi người rất vui tính và cũng khá là lười (không siêng như các anh chị SK-Systemskaufleute). Rảnh ra một chút là chơi điện tử, hơi ngộ ở chỗ tuy tớ mới chơi lần đầu nhưng toàn thắng các anh ấy không đấy.

Anh Schadni, người đầu tiên bắt chuyện với tớ. Học được nhiều thứ phần lớn là nhờ anh ấy. Tính tình dễ thương và khá là trẻ con, thích màu đỏ (tóc đỏ và giày cũng đỏ nốt). Người đẹp thế mà không chịu chụp ảnh.

Photobucket

Anh Joe, "trùm thô bỉ" với những câu chuyện có một không hai (ack ack ). Nhưng cực kỳ tốt bụng. Ảnh thường nói với tớ: "Em phải nhanh lên, không thì lỡ xe đấy."

Photobucket

Anh Jannis hiền như cục đất, lúc nào cũng cười, là trùm chơi điện tử. (Đó cũng là một trò khá là... )

Photobucket

Anh Sascha 1 (có tới 3 anh Sascha) y như con gái. Với ảnh, "mỗi phút trên giường đều rất quan trọng" nên tới chỗ làm anh ấy mới chuẩn bị bữa sáng.

Photobucket

Anh Marco hiền lành và chăm chỉ nhất, rất ân cần và chu đáo với em nhỏ.

Photobucket

Trong tuần này, tớ đã được giao cho một bài tập: nối một đường dây điện thoại, nếu xét theo chuyên môn thì cái bài này chỉ là trò trẻ con ABC thôi. Nhưng đối với một đứa lơ ngơ gà mờ như tớ thì nó là nhiệm vụ khó kinh khủng . Trước tiên là phải đọc sách để nắm được phần lý thuyết, mà 2/3 cuốn sách này thì toàn là hình vẽ và ký hiệu chi chít rồi. "Ngâm cứu" cuốn sách trong vòng 2 ngày làm đầu óc tớ toàn quay cuồng với những: 1a-4, 1b-5, 2a-3, 2b-6... (tạm hiểu là dây 1a thì phải nối vào mạch 4…) .

Đến thứ năm là bắt đầu sự nghiệp lắp nối. Âu cũng là một bài luyện tập cho sự dẻo dai và khéo léo của đôi tay. Mấy sợi dây nhỏ xíu là thế mà phải nối vào những điểm cũng rất nhỏ, rồi vặn ốc, đóng nẹp... Anh Schadni còn trêu mình: "May mà em không làm nails, chứ không là mất móng rồi.". Hồi hộp nhất là lúc nối điện thoại vào và chờ xem nó có hoạt động không. May làm sao là cũng gọi điện và gửi tin nhắn này nọ được , chứ không phải tháo ra làm lại từ đầu . (Trước khi tớ kịp mang máy ảnh ra chụp thì thầy Stöhr tháo mất tiêu rồi. Hix hix. Bắt đền thầy đấy.)

Ngày cuối cùng làm việc ở đây (thứ sáu tuần rồi) sao mà nó qua nhanh thế không biết. Vậy là tớ phải chia tay các anh nhố nhăng, không còn được đón xe S2 chạy nhanh vun vút, không còn được tự do lục tung cái bếp nhỏ nhỏ hay nghịch mấy cái sợi dây điện… nữa rồi .




Trở lại Ostbahnhof, ta nhập vào FaSi


Vậy là tớ đã ở trong 2 nhóm: SK (Systemskaufleute), SE (Systemselektronik) và tuần cuối cùng của đợt Praktikum, tớ được nhập vào FaSi (Fachsinformatik) - ngành mơ ước của tớ. Tuần này có lẽ là tuần bội thu kiến thức nhất của mình, được học thêm về IP-Adresse, rồi cách quy đổi hệ thập phân (Dezimal) - nhị phân (Binär) - Hexadezimal, tính lương, ưu điểm và khuyết điểm của các hệ điều hành, nối dây Internet…

Điện thoại lớn nhất mà tớ từng thấy.

Photobucket

Cũng nhiều năm rồi không thấy cái điện thoại này.

Photobucket

Vẫn là những con người rất dễ thương, rất vui tính và tử tế.

Chị Elena tròn tròn (cấm ai nói chị tớ béo nhé). Không hiểu sao tớ luôn có cảm giác mình là em gái của chị ấy (chắc tại giống nhau). Chị tận tình chỉ bảo tớ rất nhiều điều và chia sẻ với tớ những kinh nghiệm khi đi học cũng như trong cuộc sống. Thích được chị ấy ôm vì rất ấm .

Photobucket

Anh Karsten, tâm điểm trêu chọc của chị Elena và tớ. Anh ấy là người siêng học nhất mà tớ từng thấy (ở đây). Chững chạc, đàng hoàng và rất người lớn, có lúc nhìn anh ấy cứ như ông già . Tớ và chị Elena đã tạo ra một chữ tượng hình cho anh ấy.

Photobucket

Từ trái sang phải: anh Fabian (giỏi toán lắm đó); anh Kristof - người chuyên nhận nhiệm vụ đặt bữa ăn trưa cho nhóm, anh ấy rất thích trò chơi xây cầu. Nhờ cái hôm ăn món châu Á mới biết anh ấy sử dụng đũa rất thành thạo (hình như còn hơn tớ nữa); anh Tobias - anh này hay chọc cười mọi người lắm nè.

Photobucket

Anh Tobias (cũng là Tobias), sếp ở đây. Anh ấy thích chương trình "The next Uri Geller".

Photobucket

Anh Patrick (được mệnh danh là "Eis Prinz" - hoàng tử băng giá), đẹp trai vậy mà không cho chụp ảnh. Uổng thật.

Photobucket

Ngoài ra còn có chị Nadine xinh đẹp nữa (tiếc là hôm cuối không có chị nên chẳng chụp được tấm nào). Nói chuyện có duyên và rất đáng yêu. Hỏi ra mới biết chị ấy là người yêu của anh Marcel - chuyên gia ăn cay của nhóm SK. Thảo nào phong cách của 2 người rất giống nhau.

Ba tuần lễ Praktikum trôi qua chóng vánh. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi chừng ấy, tớ đã học được nhiều điều, được làm quen với nhiều người thật tốt, có thật nhiều kỷ niệm vui. Tớ biết là tớ sẽ nhớ mọi người lắm lắm.

[Và tớ đã khóc một cách ngốc nghếch trên chuyến xe điện trở về nhà.]

Cảm ơn tất cả. Chúc các anh chị thi thật tốt vào thứ tư tuần sau (05.03.2008).

Hẹn gặp lại! Auf Wiedersehen!

Reply comments:

@ chị Linh: Ở đâu cũng có người đẹp hết mà chị, đâu chỉ riêng Đức. Con gái và con trai VN cũng đẹp lắm mà. [Ah, em cũng thích kiểu của anh René nhất đấy. Dễ thương cực!]

Em có đem máy ảnh bên mình hoài đó chứ, nhưng không dám chụp lung tung, sợ bị bắt lắm.

@ Ryan: Thank you so much!

@ anh Minh: ngu gì mà chia (hehe)

@ nhóc Việt: chị không bị dị ứng phấn hoa đâu, cảm xoàng thôi.

@ Loan: Định là hè về rồi mà ông ba lại không cho mới chán chứ.

1 nhận xét:

  1. chị suớng thật đấy, được quen những con người vui vẻ và dễ mến.

    Trả lờiXóa