Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2007

Hyakumankai Ikita Neko



Con mèo đã sống một triệu lần
Nguyên tác : Hyakumankai ikita neko Sano Yoko vẽ và viết Người dịch : Quỳnh Chi
Lời giới thiệu : Đây là một truyện tranh nhi đồng rất nổi tiếng ở Nhật, được chọn vào danh sách các truyện chọn lọc dành cho trẻ em. Hơn nữa, ngay sau khi xuất bản, các tạp chí đã bình luận rằng đây cũng là một truyện dành cho người lớn. Và cứ đến dịp Valentine Day cũng có những người lớn mua làm quà tặng cho nhau. Truyện xuất bản lần đầu vào năm 1977, và cho đến năm 2006 đã tái bản đến lần thứ 86.



Có một con mèo đã một triệu năm rồi mà vẫn chưa chết.
Nó đã từng chết đi một triệu lần, rồi sống lại một triệu lần.
Một con mèo vằn bảnh bao.
Có một triệu người đã yêu thương con mèo ấy, và một triệu người đã khóc khi con mèo ấy chết.
Mèo thì chưa khóc lần nào cả.

Có khi người chủ của mèo là một ông vua. Mèo ghét nhà vua lắm.
Nhà vua giỏi chiến trận, lúc nào cũng bày chuyện đao binh. Và ngài nhốt mèo vào một cái cũi thật sang trọng để đem theo mình khi ra trận.
Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
Một ngày nọ, mèo trúng phải một mũi tên bay tới, lăn ra chết.
Nhà vua đã ôm mèo vào lòng mà khóc giữa trận chiến.
Rồi nhà vua bèn ngưng chiến, quay về thành, chôn mèo trong vườn ngự.

Có khi người chủ của mèo là một thủy thủ. Mèo ghét biển lắm.
Người thủy thủ đã đem mèo theo anh ta đi khắp các đại dương và ghé lại tất cả các hải cảng trên thế giới.
Một hôm, mèo bị rơi từ trên tàu xuống biển. Mèo không biết bơi. Người thủy thủ vội vàng thả lưới vớt mèo lên, nhưng mèo đã chết vì ướt sũng.
Người thủy thủ ôm mèo vào lòng, giờ đây bèo nhèo như chiếc giẻ rách ướt mèm, mà khóc òa lên. Rồi anh ta chôn mèo dưới gốc cây trong công viên nơi một thành phố cảng xa lạ.

Có khi người chủ của mèo là một người làm trò ảo thuật trong gánh xiếc. Mèo ghét gánh xiếc lắm.
Ngày ngày, người làm trò ảo thuật nhốt mèo vào một cái hộp, rồi dùng cưa cưa chiếc hộp ra làm đôi, sau đó lại lấy mèo từ trong hộp ra, vẫn còn nguyên vẹn, và khán giả vỗ tay tán thưởng nhiệt liệt.
Một hôm người làm trò ảo thuật đã lỡ tay cưa mèo đứt làm đôi thật. Ông ta cầm xác mèo đã bị đứt làm đôi, mỗi tay một nửa, mà khóc rống lên.
Không ai vỗ tay cả. Người làm trò ảo thuật đã chôn mèo ở đằng sau rạp xiếc bé như cái chòi .

Có khi người chủ của mèo là một tên kẻ trộm. Mèo ghét tên trộm lắm.
Tên trộm đem mèo theo bên mình khi hắn đi rón rén như mèo vòng quanh những góc phố tối tăm.
Tên trộm chỉ vào những nhà có nuôi chó. Trong lúc chó mải gầm gừ với mèo thì tên trộm cậy tủ sắt.
Một hôm, mèo bị chó cắn chết.
Tên trộm ôm mèo cùng với những viên kim cương mà hắn đã ăn trộm được, vừa khóc vừa lầm lũi đi giữa phố khuya. Rồi hắn về nhà chôn mèo trong khu vườn nhỏ.

Có khi người chủ của mèo là một bà cụ già sống cô độc một mình. Mèo ghét cay ghét đắng bà cụ già .
Bà cụ ngày ngày ôm mèo mà nhìn ra ngoài qua khung cửa sổ nhỏ.
Mèo nằm ngủ suốt ngày trên đùi của bà cụ.
Rồi mèo chết vì già yếu. Bà cụ già lụ khụ đã ngồi khóc suốt một ngày bên xác mèo đã già khụ.
Bà cụ chôn mèo dưới gốc cây trong khu vườn nhỏ.

Có khi người chủ của mèo là một cô bé. Mèo ghét cay ghét đắng cô bé.
Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
Cô bé cõng mèo trên lưng, và ôm mèo thật chặt trong tay khi ngủ. Cô chùi mặt vào lưng mèo mỗi khi khóc.
Một hôm, mèo bị sợi dây của chiếc địu sau lưng cô bé vướng vào cổ mà chết.
Cô bé ôm mèo với cái đầu đã bị thắt gẫy nơi cổ mà khóc suốt một ngày. Rồi cô chôn mèo dưới gốc cây trong vườn.

Mèo đã chết không biết bao lần nhưng chẳng hề chi.

Một lần mèo chẳng phải là của ai cả, mà là mèo hoang.
Đó là lần đầu tiên, mèo được là của chính mình. Mèo yêu chính mình lắm.
Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
Là vì mèo đã trở thành một con mèo vằn bảnh bao.

Mèo cái nào cũng mong được mèo để mắt tới.
Có con đem đến cho mèo một con cá lớn. Có con tặng mèo một con chuột hảo hạng.
Có con đem đến tặng mèo cả quả matatabi quý hiếm mà giống mèo rất thích. Lại có con còn liếm cả những đường lông vằn vện của mèo.
Mèo nói:
-Ta đã từng chết một triệu lần rồi chứ bộ. Đâu phải đợi tới bây giờ. Vớ vẩn !

Là vì mèo chỉ yêu chính mình hơn bất cứ ai khác.

Chỉ có một con mèo duy nhất đã không ngó ngàng tới mèo, một con mèo trắng thật đẹp.
Mèo đến bên mèo trắng, bảo:
-Ta đã từng chết một triệu lần rồi đó nghe.
Mèo trắng chỉ đáp :
-Ờ.
Mèo hơi tức mình. Vì mèo yêu chính mình mà lại.
Ngày hôm sau, rồi hôm sau nữa, mèo tới chỗ mèo trắng, hỏi :
- Chưa sống hết một lần, phải không?
Mèo trắng chỉ đáp :
-Ờ.
Một hôm, mèo đến trước mặt mèo trắng, lộn một lúc ba vòng, rồi bảo :
-Ta đã từng ở với một người làm xiếc.
Mèo trắng chỉ đáp:
-Ờ.
Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
-Ta đã ..một triệu lần..
Mèo ấp úng, rồi đánh tiếng hỏi mèo trắng
-Ở bên cạnh được chứ?
Mèo trắng đáp:
-Vâng.
Thế là mèo ở lại bên cạnh mèo trắng

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
Mèo trắng sinh được một đàn mèo con xinh xắn.
Mèo cũng không bao giờ còn nói:
-Ta đã ..một triệu lần..
Bây giờ mèo đã yêu mèo trắng và bầy mèo con hơn cả chính mình.
Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

Chẳng bao lâu đàn mèo con lớn lên và đi đâu hết cả, mỗi con một ngả.
Mèo mãn nguyện bảo:
-Lũ chúng nó đã khôn lớn cả rồi.
Mèo trắng đáp :
-Vâng.
và dịu dàng kêu nho nhỏ trong cổ .
Mèo trắng đã hơi có dáng vẻ của một bà cụ. Mèo cũng kêu nho nhỏ trong cổ, ra chiều âu yếm đáp lại.
Mèo chỉ mong sẽ sống lâu, mãi mãi cùng với mèo trắng.

Rồi đến một ngày, mèo trắng nằm yên bất động bên cạnh mèo.
Lần đầu tiên trong đời, mèo khóc. Mèo đã khóc từ sáng đến tối, từ tối đến sáng, rồi lại từ sáng đến tối và rồi lại từ tối đến sáng, cứ thế ..Mèo đã khóc một triệu lần.
Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
Trời sáng, rồi lại tối, mèo cứ khóc mãi, cho đến một hôm mèo không còn khóc nữa.
Mèo đã yên nghỉ bên cạnh mèo trắng.

Mèo không bao giờ còn sống lại một lần nào nữa.



English Version: The Cat Who Lived a Million Times

There was a cat who could live for a million years.
He died a million times, and lived a million times.
He was a great tiger-striped cat.
A million people adored the cat,
And a million people cried when that cat died.
The cat never cried, not even once.

Once, the cat was a king's cat.
The cat hated the king.
The king was great at war, and was always at war.
And, he put the cat in a magnificent cage,
And took him out to war.
One day, the cat was hit by a flying arrow, and died.
The king embraced the cat and wailed during the battle.
The king stopped the war and returned to his castle.
And, he buried the cat in the castle's garden.

Once, the cat was a sailor's cat.
The cat hated the seas.
The sailor took the cat to all the seas of the world,
And all the ports of the world.
One day, the cat fell off the boat.
The cat could not swim.
The sailor hurriedly scooped up the cat with his net,
But the cat was soaked and dead.
The sailor embraced the cat which was now like a wet rag,
And wailed in a loud voice.
And, he buried the cat under the tree
In a park in a far-away port.

Once, the cat was the cat of a magician in a circus.
The cat hated the circus.
The magician put the cat inside a box every day,
And cut him in half with a saw.
Then, he removed the cat, still in one piece,
Out of the box to receive his applause.
One day, the magician made a mistake,
And really cut the cat in half.
The magician wailed in a loud voice,
Holding the two parts of the cat in each hand.
Nobody applauded him.
The magician then buried the cat behind the circus tent.

Once, the cat was a burglar's cat.
The cat hated burglars.
The burglar walked quietly through the dark town with the cat,
Just like a cat.
The burglar robbed only houses with dogs.
While the dog was barking at the cat,
The burglar opened the safes.
One day, the cat was bitten to death by the dog.
The burglar embraced the cat with the diamonds he stole,
And walked through the night town wailing in a loud voice.
Then, he went home and buried the cat in a small yard.

Once, the cat was the cat of a lonely grandmother.
The cat hated grandmothers.
The grandmother looked outside every day from a small window,
Holding the cat in her arms.
The cat was asleep all day on top of the grandmother's lap.
Time passed, and the cat died of old age.
The frail grandmother embraced the frail dead cat,
And cried all day.
The grandmother buried the cat under a tree in the yard.

Once, the cat was a little girl's cat.
The cat hated children.
The girl piggy-backed the cat, and slept clutching the cat.
When she cried, she wiped her tears on the cat's back.
One day atop the girl's back,
The holster to keep the cat secure wound around his neck,
And the cat died.
Holding the cat with the dangly neck, the girl cried all day.
And, she buried the cat under a tree in the yard.

The cat had no fear of dying.

Once, the cat wasn't anyone's cat.
He was a stray cat.
The cat was able to be his own cat for the first time.
The cat loved himself.
Since he was a great tiger-striped cat,
He became a great stray cat.

All the female cats wanted to be the cat's wife.
There were cats that gave him huge fish.
Others gave him premium mice.
Some cats brought rare catnip as a gift.
Other cats licked his tiger fur for him.
The cat said to all of them—
"I've died a million times! This is so ridiculous now!"
The cat loved himself more than anyone else.

But there was just one beautiful white cat
That didn't even look at the cat.
The cat went over next to the white cat, and told her,
"I died a million times!"
The white cat just said, "Oh."
The cat became slightly upset, since he loved himself.
The next day, and the day after that,
The cat went over to the white cat and told her,
"You haven't even finished one life."
The white cat just said, "Oh."

One day, the cat did three somersaults in front of the white cat,
and said, "I once was a cat for a circus."
The white cat just said, "Oh."
The cat started to say, "I have had a million—"
Then asked the white cat, "Can I be at your side?"
The white cat said, "Yes."
The cat stayed by the white cat for a long time.

The white cat had many cute kittens.
The cat no longer dared to say "I have had a million—"
The cat loved the white cat and all the many kittens
Even more than himself.

As time passed, the kittens grew up and all went away.
The cat, satisfied, said, "They became great stray cats now."
The white cat said, "Yes," and softly purred her throat.
The white cat had become a grandmother cat.
The cat purred his throat even more softly.
The cat thought that he wanted to live forever with the white cat.

One day, the white cat quietly stopped moving next to the cat.
The cat cried for the first time in his life.
Night came, morning came,
Night came again, and morning came again.
The cat cried a million times.
Morning came, night came—
and one afternoon, the cat stopped crying.
The cat, next to the white cat, quietly stopped moving.

The cat never came back to life again.


Nguyên tác (dành cho 1 người): 100万回生きたねこ

Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket

100万年も 死なない ねこが いました。
100万回も 死んで、 100万回も 生きたのです。
りっぱな とらねこでした。

100万人の 人が、そのねこを かわいがり、100万人の 人が、 そのねこが死んだとき 泣きました。
ねこは、1回も 泣きませんでした。

あるとき、 ねこは 王さまの ねこでした。 ねこは、王さまなんか きらいでした。
王さまは 戦争が じょうずで、 いつも 戦争を していました。
そして、 ねこを りっぱな かごに いれて、 戦争に 連れていきました。
ある日、 ねこは 飛んできた矢に あたって、死んでしまいました。
王さまは、 戦いの真っ最中に、 ねこを 抱いて泣きました。
王さまは、 戦争をやめて、 お城に 帰ってきました。
そして、 お城の庭に ねこを埋めました。

あるとき、 ねこは 船のりの ねこでした。 ねこは、 海なんか きらいでした。
船のりは、 世界中の海と、 世界中の港に ねこを 連れていきました。
ある日、 ねこは船から 落ちてしまいました。 ねこは 泳げなかったのです。
船のりが急いで あみで すくいあげるとねこは びしょぬれになって、 死んでいました。
船のりは、 濡れたぞうきんのようになった ねこを抱いて、 大きな声で泣きました。
そして、 遠い 港町の 木の下に、 ねこを埋めました。

あるとき、 ねこは サーカスの 手品つかいの ねこでした。 ねこは、 サーカスなんか きらいでした。
手品つかいは、 毎日 ねこを箱の中に 入れて、 のこぎりで まっぷたつに しました。
それから 丸のままのねこを箱から 取りだし、拍手喝さいを受けました。
ある日、手品つかいは まちがえて、 本当に ねこを まっぷたつに してしまいました。
手品つかいは、 まっぷたつに なってしまった ねこを両手に ぶらさげて、 大きな声で泣きました。
だれも 拍手喝さいを しませんでした。
手品つかいは、サーカス小屋の 裏にねこを埋めました。

あるとき、 ねこは どろぼうの ねこでした。 ねこは、 どろぼうなんか だいきらいでした。
どろぼうは、 ねこと いっしょに、 くらい町を ねこのように 静かに 歩きまわりました。
どろぼうは、 犬のいる 家にだけ どろぼうに 入りました。犬が ねこに 吠えている間に、
どろぼうは 金庫を こじあけました。
ある日 ねこは犬に 噛み殺されてしまいました。
どろぼうは、 盗んだ ダイヤモンドと いっしょに ねこをだいて、 夜の町を 大きな声で泣きながら歩きました。
そして 家に帰って 小さな庭に ねこを埋めました。

あるとき、 ねこは、 ひとりぼっちの おばあさんの ねこでした。
ねこは、 おばあさんなんか だいきらいでした。
おばあさんは、 毎日 ねこを抱いて、 小さな窓から 外を 見ていました。
ねこは、 一日じゅう おばあさんの ひざの上で眠っていました。
やがて、 ねこは 年をとって死にました。 よぼよぼのおばあさんは、 よぼよぼの死んだねこを抱いて一日中 泣きました。
おばあさんは、 庭の木の下に ねこを埋めました。

あるとき、ねこは 小さな 女の子の ねこでした。 ねこは 女の子なんか だいきらいでした。
ねこは、 子どもなんか だいきらいでした。
女の子は、 ねこを おんぶしたり、 しっかり抱いて 寝たりしました。
泣いた時は、 ねこの背中で涙を拭きました。
ある日、 ねこは女の子の背中で、 おぶいひもが 首に まきついて 死んでしまいました。
ぐらぐらの頭に なってしまった ねこを抱いて女の子は 一日中 泣きました。
そして、ねこを 庭の木の下に 埋めました。

ねこは 死ぬのなんか平気だったのです。

あるとき、 ねこは だれのねこでも ありませんでした。 のらねこだったのです。
ねこは はじめて 自分の ねこに なりました。 ねこは 自分が だいすきでした。
なにしろ、 りっぱな とらねこだったので にっぱな のらねこに なりました。
どんな めすねこも、 ねこの お嫁さんに なりたがりました。
大きなサカナを プレゼントする ねこも いました。
上等のねずみを差し出す ねこも いました。
めずらしい またたびを おみやげにする ねこも いました。

ねこは言いました。
「おれは、 100万回も 死んだんだぜ。 いまさら おっかしくて!」
ねこは、誰よりも 自分が 好きだったのです。
たった1ぴき、 ねこに 見むきも しない、 白い美しい ねこが いました。
ねこは、 白いねこの そばに いって 「おれは、100万回も しんだんだぜ!」と 言いました。
白いねこは。 「そう。」 と いったきりでした。 ねこは、少し腹を立てました。
なにしろ、 自分が だいすきでしたからね。

次の日も、次の日も、ねこは白いねこの ところへ行って、言いました。
「きみは まだ 1回も 生きおわって いないんだろ。」 白いねこは、 「そう。」と 言ったきりでした。
ある日、 ねこは、 白いねこの 前で、 くるくると 3回 宙返りをして 言いました。
「おれ、 サーカスの ネコだったことも あるんだぜ。」 白いねこは、 「そう。」と 言ったきりでした。
「おれは、 100万回も......。」 と 言いかけて
ねこは「そばに いても いいかい。」 と白いねこに たずねました。
白いねこは、 「ええ。」 と言いました。
ねこは、 白い ねこの そばに、 いつまでも いました。

白いねこは、 かわいい 子ねこを たくさん 産みました。
ねこは もう 「おれは、 100万回も......。」 とは、決して 言いませんでした。
ねこは、 白いねこと たくさんの 子ねこを、 自分よりも すきなくらいでした。
やがて、 子ねこ達は大きくなって、 それぞれ どこかへ 行きました。
「あいつらも りっぱな のらねこに なったなあ。」
と、 ねこは満足して言いました。
「ええ。」 と 白いねこは 言いました。
そして、 グルグルと やさしく のどを 鳴らしました。

白いねこは、 すこし おばあさんに なっていました。 ねこは、 いっそう やさしく、 グルグルと のどを ならしました。
ねこは、 白いねこと いっしょに、 いつまでも 生きていたいと 思いました。

ある日、 白いねこは、 ねこの となりで、 しずかに うごかなく なっていました。
ねこは、 はじめて 泣きました。
夜になって、 朝になって、 また 夜になって、 朝になって、 100万回も泣きました。
朝になって、 夜になって、 ある日の お昼に、 ねこは 泣きやみました。

ねこは、 白いねこの となりで、 しずかに うごかなく なりました。

ねこは もう、 けっして 生きかえりませんでした。
10.06.2007

1 nhận xét:

  1. 2 comments từ bạn bè:

    Lumière (Lê Uyên Minh): tuyệt vời... rất thix cốt truyện. Sâu sắc và đáng để suy ngẫm!
    Sunday June 10, 2007 - 11:47pm (ICT)

    Nana: Tại sao con mèo tái sinh một triệu lần và có một triệu cuộc sống khác nhau nhưng không bao giờ còn sống lại một lần nào nữa?
    Mèo đã sống một triệu lần, nhưng chưa lần nào mèo hiểu yêu thương là gì.
    Mèo đã chết một triệu lần, nhưng chưa lần nào mèo hiểu khi mất đi người mình yêu quý là đau đớn ra sao.
    Và chỉ lần cuối cùng, chỉ một kiếp sống cuối cùng để có thể hiểu yêu thương là gì, để có thể biết khi người mình yêu thương mất đi là đau đớn ra sao. Có lẽ vậy cũng đủ rồi... Vậy cũng đã hơn cả triệu lần kia.
    Monday June 11, 2007 - 12:33am (ICT)

    SONGNAM (ông Hiếu): hihihi, cháu cũng lãng nhách nhỉ! Nhưng truyện ý nghĩa ghê!
    Wednesday June 13, 2007 - 11:14pm (ICT)

    Trả lờiXóa