Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2007

Chào mừng ngày Quốc tế thiếu nhi


Sơ lược về ngày Quốc tế thiếu nhi 01/06:
Vào rạng sáng ngày 1-6-1942, bọn phát xít Đức bao vây làng Li-đi-xơ (Tiệp Khắc), chúng bắt 173 người đàn ông, 196 người phụ nữ và trẻ em. Tại đây, chúng đã tàn sát dã man 66 người và đưa 104 em thiếu nhi vào trại tập trung, 88 em đã bị chết trong các phòng hơi độc, 9 em khác bị đưa đi làm tay sai cho bọn phát xít. Làng Li-đi-xơ không còn một bóng người.
Hai năm sau, ngày 10-6-1944, bọn phát xít Đức lại bao vây thị trấn Ô-ra-đua (Pháp), chúng dồn 400 người vào nhà thờ, trong đó có nhiều phụ nữ và hơn 100 trẻ em, phóng hỏa đốt cháy một cách thảm thương.
Căm phẫn trước tội ác dã man của bọn phát xít Đức, cả loài người tiến bộ trên toàn thế giới kịch liệt lên án và đấu tranh để tiêu diệt chủ nghĩa phát xít. Sau khi phát xít Đức bị đánh bại, nhà nước Tiệp Khắc lúc bấy giờ đã cho xây dựng lại làng Li-đi-xơ và Đài tưởng niệm để ghi sâu tội ác của bọn phát xít. Tháng 12-1949, Liên hiệp Hội phụ nữ Á Phi họp ở Bắc Kinh (Trung Quốc) đã đề nghị và được Liên đoàn phụ nữ Dân chủ thế giới chọn ngày 1-6 hàng năm làm ngày Quốc tế Thiếu nhi, nhằm nhắc nhở nhân dân toàn thế giới nhớ đến vụ thảm sát Li-đi-xơ và Ô-ra-đua của bọn phát xít, và hành động để bảo vệ và chăm sóc trẻ em.
Ngày 01 tháng 06 năm nay tớ được tặng nhiều chocolate lắm nhé (mừng vì mình vẫn "được" xem là con nít).
Nhớ ngày 01 tháng 06 những năm trước, tớ và bà ngoại thường đọc đi đọc lại bài thơ:
Mồng một tháng sáu
Là Tết thiếu nhi
Mẹ đưa em đi
Mua quà Mậu dịch
Ô tô bình bịch
Có cả vịt bơi
Nào các bạn ơi
Ta cùng chơi nhé.
Rất muốn trở lại những ngày thơ bé để được nằm trong lòng ngoại ngủ ngon lành.

1 nhận xét:

  1. 3 comments từ bạn bè:

    Lumière (Lê Uyên Minh): haizzz. M mún trở lại mà ko đc nà
    Friday June 1, 2007 - 07:51pm (ICT)

    (*.*) - Alvin Do - (*.*): Hay thật, giờ mới biết sự tích ngày 1/6
    Friday June 1, 2007 - 10:12pm (ICT)

    Fanphong (má Hà): 1/6 sao lại tặng chocolate? 1/6 nên tặng kẹo ngọt í
    con nít ăn nhiều bánh kẹo sâu răng hết cho mà coi

    ai cũng có thời thơ bé để nhớ, giống như nhớ về quá khứ vậy, ko phải đó là thời tươi đẹp nhất hay đáng nhớ nhất, chỉ là nó là những gì đã qua, đã mất nên người ta nhớ thôi. Như người già vậy, cái họ nhớ trước là thời trai trẻ đầy nhiệt huyết của họ, tức là quá khứ. Nói 1 cách nào đó, nhớ về tuổi thơ cũng giống như nhớ về 1 món đồ bị mất của mình. Con cá mất là con cá lớn --> ko cần phải nhớ. Tuổi 18 đôi mươi mới là lứa tuổi đẹp nhất trong đời mình đây nà, đang sống trong những ngày tháng ấy còn gì, việc gì phải nhớ những ngày đâu đâu nữa.
    Tuesday June 5, 2007 - 11:11am (ICT)

    Trả lờiXóa