Thứ Hai, 29 tháng 12, 2008

My little prince




"Chị ơi, chị làm nhiều mặt trăng quá chừng!"

"Em nói mặt trăng nào?"

"Mặt trăng này này!" (giơ miếng dưa leo vừa được cắt)

"Mặt trăng của em bị khuyết rồi."

"Mặt trăng lạnh không chị?"

"Em thấy có lạnh không?"

"Mát lạnh!" (cu cậu để miếng dưa leo lên mắt)

...

"Chị ơi, em làm chị bị phỏng hả?"

"Tại chị sơ ý đụng vào nồi cơm nóng. Không phải do em đâu."

"Như vầy là hết đau." (nhóc dán miếng băng cá nhân lên vết phỏng của mình)

...

"Chị ơi, em đấm lưng cho chị."

"Chị ơi, đi đánh tennis với em."

"Chị ơi, em là người Đức gốc Việt." (câu này tôi nghe nhóc nói cả trăm lần)

"Chị thương em không?"

"Sau này em mua Auto vàng chở chị đi chơi."

Những câu chuyện giữa nhóc và tôi cứ miên man bất tận.

Tôi và nhóc không phải là chị em ruột. Nhưng có lẽ vì chung dòng máu từ bà ngoại, tính cách của chúng tôi rất giống nhau. Cả hai đều nóng tính như lửa, luôn quan tâm tới người khác và rất khó đoán.

Mặc kệ cái tên tiếng Việt của nhóc: Tâm Đức, hay cái tên tiếng Đức: Philip. Tôi chỉ cần đơn giản gọi: "Cún ơi!", ngay tắp lự nhóc sẽ trả lời rõ to: "Dạ!".

Cún rất tâm lí và giỏi nhường nhịn. Về khoản này thì em hơn hẳn tôi. Có lần, tôi lỡ tay làm rách khung ảnh bằng giấy của em. "Chết rồi, Cún ơi! Chị làm rách khung ảnh của em rồi." "Rồi có sao đâu!", nhóc đã trả lời khoan dung như vậy đấy.


Photobucket


Em tôi giàu tình cảm và dịu dàng. Em thích chơi búp bê. Trong ảnh là con búp bê mẹ mua cho em vào ngày sinh nhật 3 tuổi.


Photobucket


Nhóc thích chơi nhạc lắm. Từ kèn harmonica, đàn akkordeon, sáo, trống đến piano, violin, cái gì nhóc cũng muốn học. Nhóc thích mê việc ngồi bên tôi cùng chơi mấy bản nhạc trẻ con trên cây đàn điện tử Yamaha.


Photobucket


Cún của tôi được 5 tuổi rồi. Tôi sẽ đào tạo nhóc trở thành chàng trai 99% hoàn hảo như lời-hứa-ngón-tay-út của chúng tôi.


Photobucket


CHÚC MỪNG SINH NHẬT, EM CỦA CHỊ!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét