Thứ Năm, 6 tháng 11, 2008

Cho ngày sinh nhật thứ 18 - trưởng thành rồi đấy!


“Cưng à, cưng 18 tuổi rồi đó. Không còn được ích kỷ như con nít nữa đâu!”

À à, cái này thì đã nhiều người nói với tớ vậy rồi. Tớ cũng hy vọng từ bỏ được tính xấu đó lắm chứ.

Nhưng tớ không dành bài này về tính ích kỷ cũng như một cơ số lớn những tính xấu khác của tớ, vì hôm nay là ngày tớ chính thức bước vào thế giới của người lớn mà.

Ngày đầu tiên của tuổi 18 là gì nhỉ?

Là ngày thứ sáu của tháng mười một, ngày nắng đẹp và trời rất trong. Ai bảo là có November rain nào?

Là hai cậu em vốn mê ngủ cũng dậy rất sớm chỉ để: “Alles Gute zum Geburtstag!”

Là mỉm cười với mình trong gương: “Ngày hôm nay mi phải thật vui và rạng rỡ.”, bắt đầu một ngày thật bận rộn. Thứ Năm là ngày bận nhất trong tuần chứ lị.

Là ngày bỗng dưng được làm công chúa, đến trường bằng xe hơi của papy.

Là đón nhận lời chúc của thầy cô giáo và của những người bạn mến yêu.

Là những nụ cười rộn rã trong lớp học tiếng Anh với lời chúc may mắn của cô giáo.

Là ổ bánh kem thật to, đẹp và dĩ nhiên là rất ngon của chú Henry, chồng cô giáo Michi dạy đàn. Mọi người vừa ăn bánh vừa luôn miệng: “Cảm ơn Nana.” Chú Henry nói dỗi: “Tại sao người nướng bánh là tôi mà mọi người lại cảm ơn cô bé?”

Là bất ngờ khi bước chân vào nhà. “Happy Birthday!” trong màu lung linh của nến và hoa.

Là Takuya bước ra với ổ bánh “Bất-ngờ-chưa-?”, nụ cười thân thương như ngày nào.

Là những e-cards, e-mails và messages từ tập đoàn dzợ iu, gia đình V0508, anh Minh, chị Elena, anh Tim, anh Rene… Yêu mọi người quá!

18 năm - đã đủ để một hạt mầm nảy chồi và trở thành một cây to vững chắc rồi. Cứ lớn, cứ chịu nhiều giông bão và những ngày nắng đẹp, cây nhé!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét