Thứ Tư, 15 tháng 8, 2007

August 15, 2007


Đã mất rồi thói quen viết blog, đọc blog và comment.
Hm, mình bị làm sao thế nhỉ?
Biết được chuyện buồn của bạn, muốn tìm một lời an ủi, mà chẳng được.
...
3 năm trước đây, một người bạn rất thân đã qua đời.
Thế mà,
một giọt nước mắt cũng không nhỏ được.
...
Tôi đã cạn nước mắt rồi sao?
...
...
...
...
Chưa bao giờ thấy mình bất lực như lúc này!
Như một cái cây chỉ biết trơ mắt ra nhìn, không thể nói, không thể khóc, không thể ôm.
Chỉ đứng đó...

1 nhận xét:

  1. 4 comments từ bạn bè:

    anh Minh: cuộc sống càng hiện đại , con người càng đánh mất đi cảm xúc của chính mình chăng ........
    Wednesday August 15, 2007 - 09:01pm (ICT)

    Khoai Lang (Kim Loan): Khong dau Tran oi, du chien gi xay ra cung hay tin vao tinh cam giua nguoi voi nguoi, no that su ton tai do!
    Wednesday August 15, 2007 - 09:47pm (ICT)

    dzợ Thảo Uyên: "Nụ cười là giọt lệ khô"
    Thursday August 16, 2007 - 12:09am (SGT)

    GreenDragon (chị Hạnh): tâm trạng jống chị! hic! :(
    đôi khi ko khóc ko phải là mình đã vô cảm em ah. khóc hay ko khóc ko quan trọng = tình cảm mình dành cho ng đã ra đi.
    Wednesday August 15, 2007 - 11:21pm (ICT)

    Trả lờiXóa